Friday, November 5, 2010

Tình Muộn

Mình trôi giạt xa quê nhà vạn dặm,
Trễ tìm nhau đã chẵn sáu mươi năm,
Trên thân anh ngày tháng đã in hằn,
Bao dấu vết của nhọc nhằn phiêu bạt.


Em đài các, dù đã cao tuổi hạc,
Còn đậm màu tươi mát tuổi thanh xuân.
Nụ cười xinh thêm mắt nguyệt mày tầm,
Làm say đắm những con tim già yếu.

Đời thường bảo số má hồng mệnh yểu,
Là giai nhân ai liệu chuyện bạc đầu.
Nhưng riêng em qua mấy cuộc bể dâu,
Vẫn rực rỡ như trăng đào cợt gió.

Anh lận đận, đời bao phen lỡ dở,
Một kiếp người, hai lần bỏ quê hương.
Cuối đường trần, phút lưu lạc tha phương,
Lại gặp được kẻ hồng nhan tri kỷ.

x x x

Này em hỡi mình thương nhau đi nhé,
Mặc miệng đời có mai mỉa gièm pha,
Bảo rằng già còn nghĩ chuyện trăng hoa.
Đời đâu biết tâm hồn ta đôi tám.

Dẫu chẳng phải là tình đầu lãng mạn,
Ta yêu nhau hơn ngày tháng đôi mươi,
Tuy không hề chạm má với kề môi,
Mối tình cuối vẫn muôn đời mãnh liệt.

Anh trân trọng những phút giây tiễn biệt,
Mắt nhìn nhau, lòng tha thiết rưng rưng,
Nhẩm tuổi đời, thiên cổ đã sau lưng,
Anh vẫn sợ phải ngập ngừng lần chót.

Gặp một phút, tạ ơn em một phút,
Hạnh phúc này, anh chăm chút từng giây.
Kiếp sống tàn như lá úa lung lay,
Chắc gì vẫn còn đây khi tắt nắng.

Nào ai biết khi ngày mai ló dạng,
Hai đứa mình chẳng gặp cảnh phân ly.
Nếu số phần anh là kẻ ra đi,
Anh muốn mắt sầu bi đừng nhỏ lệ.

x x x

Anh không tiếc hoa tình mình nở trễ,
Cuối cùng Trời cũng để đến bên em.
Dù muộn màng, nhưng tận đáy con tim,
Anh đoan chắc chân mình không lạc lối.

Đừng buồn tủi cho kiếp này ngắn ngủi,
Vì hãy còn ngàn kiếp mãi về sau.
Khi chúng mình còn sát cánh bên nhau,
Thì Địa ngục, Thiên đường nào khác biệt.

Rồi trong suốt chuỗi diệt sinh sinh diệt,
Nếu chẳng may mình đơn chiếc đêm đen,
Anh nguyện thề sẽ muôn kiếp tìm em,
Dù phải dạo luân hồi thêm sáu nẻo.
Cali 9/2000

No comments:

Post a Comment