Friday, November 5, 2010

Mưa Đất Khách

Vọng Cố Hương - Tranh lụa Vi Linh

Chiều mưa trên đất khách,
Lạc lõng dấu chân đi,
Ôm mảnh đời hiu quạnh,
Lệ sầu cay xé mi.


Nhớ đêm rời quê cũ,
Mưa che phủ lối mòn,
Mẹ già đầu tóc bạc,
Lén lút tiễn đưa con.

Rồi bao năm lạc xứ,
Đời mấy độ mưa qua,
Lòng ngỡ đà cằn cỗi,
Nhìn mưa vẫn xót xa.

Hạt mưa nơi đất khách,
Giữa con phố phồn hoa,
Nghe lạc loài cô độc,
Như bước kẻ xa nhà.

Mưa lạnh lùng tí tách,
Trên nấm mộ còn tươi.
Mai đây về cố quận,
Lại thiếu vắng một người.

Từng giọt rơi từng giọt,
Đẫm mềm mái tóc thưa,
Tóc con giờ đã trắng,
Hơn tóc mẹ hôm xưa.

Tôi trở về quê mẹ,
Mưa khuya vẫn nỉ non.
Mẹ già giờ khuất bóng,
Khung cảnh cũ đâu còn.

Phố xá chừ thay mặt,
Tình người cũng đẩy đưa.
Hết rồi bao dấu vết,
Của những tháng ngày xưa.

Tôi thành người nước lạ,
Trên mảnh đất yêu thương,
Bao năm tôi thầm gọi,
Bằng hai chữ “quê hương”.

Cơn mưa buồn đất khách,
Nay phủ kín quê nhà,
Người nhìn tôi xa cách,
Tôi nhìn người cách xa.
Cali 8/2000

No comments:

Post a Comment