Tuesday, November 9, 2010

Mất Dấu Mây Bay

Có bao giờ mình gặp lại được
áng mây cũ đã bay qua không nhỉ?
Để nhớ đến những áng mây
một thời đã trôi trên khung trời Dalat.


Nhè nhẹ mây bay,
Trên tháng ngày quạnh quẽ,
Đời trăm lối rẽ,
Tình lặng lẽ chia tay.

Người vắng bóng nơi đây,
Mây chẳng còn bay qua chốn cũ,
Héo hon từng gốc cỏ,
Chạnh thương bầy dế nhỏ loay hoay.

Mưa ướt dấu chân ai,
Buốt giá bờ vai con phố lạnh,
Quán bên hồ hiu quạnh,
Mảnh trăng tà nhặt nhạnh ánh sao phai.

Từng giọt rơi rơi
Trên phiến đời rạn vỡ,
Tình tang nức nở
Dòng nhạc thuở xa xôi.

Chiều tóc tím bay bay,
Ngơ ngẩn màu mây năm tháng cũ,
Tiếng tơ chùng ngái ngủ,
Giọng ca khàn chết rũ trên tay.

Nương cánh gió lênh đênh,
Héo hắt buồn tênh chuông xóm đạo.
Luyến lưu đời hư ảo,
Đóa hoa tàn trệu trạo nuốt sương đêm.

Mây vĩnh viễn lìa xa miền tuổi dại,
Xót xa người cố gom lại hương xưa.
Lá vàng khô oà lấp kín niềm mơ,
Vệt trăng úa lững lờ treo dốc vắng.

Chữ thấm rượu khật khù trên giấy trắng,
Bụi sương khuya nghe mặn đắng đầu môi.
Ngọn thông gầy gắng gượng níu mây trôi,
Sao lạc lõng giữa lưng trời khóc bạn.

Dày dạn canh thâu,
Chim bắc cầu vội vã.
Vòng tay hối hả,
Sầu giục giã cơn Ngâu.

Chiều khói thuốc hư hao,
Thiên cổ về đau trên đốm lửa.
Lối Thiên đàng trót lỡ,
Lệ canh dài khuấy vỡ chiêm bao.

Đêm xám ngắt u mê,
Lén lút về lê thê thú tội.
Chốn xa nguồn xa cội,
Biết ai còn lặn lội ngóng mây khuya.

Cali 6/2002

No comments:

Post a Comment