Thursday, November 11, 2010

Giá Đừng...


Dạo:
         Đêm nghe lá chết xa rừng,
Ngậm ngùi hối tiếc, giá đừng quen nhau.
 
Líu ríu mây bay,
Hồn vay bóng lẻ,
Sương dồn bước rẽ,
Quạ xé màn sao.

              x
          x       x

Hãy thử đến tìm nhau,
Khi mái đầu chưa nhạt,
Khi lòng còn ngơ ngác,
Bên lá xác xơ màu. 

Hãy thử nhớ nhung nhau,
Khi nhịp cầu chưa kịp bắc,
Khi bờ môi lạnh ngắt,
Còn trông chờ lối tắt đêm Ngâu.

Hãy thử nói yêu nhau,
Cho canh sầu bớt lạnh,
Cho nụ buồn ương ngạnh,
Xót xa cài trên cánh nhớ hư hao.

Mình đã đến tìm nhau,
Trong chuyến tàu lưu lạc,
Qua rừng già hiu hắt,
Xuyên nắng gắt mưa rào.

Mình đã nhớ nhung nhau,
Cho ngọt ngào men rượu đắng.
Con đường khuya quạnh vắng,
Lối đêm về mằn mặn vết chân sâu. 

Mình đã nói yêu nhau,
Đam mê trào mắt đục,
Con bướm già cô độc,
Quắt quay chìm trong tóc rối chiêm bao. 

Từ đó mắt đỏ au,
Đáy địa ngục khô khao lời ân ái. 
Lòng chợt biết, sau chuỗi cười si dại,
Rượu tình này chẳng phải để cho nhau.

Ai oán tiếng mưa mau,
Lạnh lùng câu giã biệt,
Chân ngập ngừng đơn chiếc,
Phút xa người xanh biếc niềm đau. 

Giá đừng đến tìm nhau,
Hai chuyến tàu xa lạ,
Trên đường dài băng giá,
Không khóc lả canh sầu. 

Giá đừng nhớ nhung nhau,
Thì nhịp cầu thiên cổ,
Không nửa chừng gãy đổ,
Dập vùi theo mệnh số lao đao.

Giá đừng nói yêu nhau,
Đêm nay nào hối tiếc,
Ôm góc trời oan nghiệt,
Khóc thương tình đã chết vội năm nao. 

              x
          x       x

Lá hát nghêu ngao,
Trăng gào cõi hận.
Câu kinh mòn ướt đẫm,
Về gạt gẫm hồn khuya.
Cali,  7/2004

No comments:

Post a Comment