Thursday, November 11, 2010

Bốn Mươi Năm

(Tặng nhóm IB, San José, 1-5-04)

Dạo:
Tuổi đời nhuộm tóc trắng phau,
Góc trời phiêu bạt, nhìn nhau nghẹn ngào.

Bốn mươi năm cách biệt,
Quê người lếch thếch tìm nhau.
Mái đầu một nửa đã trắng phau,
Còn vương vấn, chưa phai màu kỷ niệm.


Trong ký ức bỗng chập chùng ẩn hiện,
Bóng thùy dương, con sóng biển ngày qua,
Nắng sân trường, tà áo trắng thướt tha,
Cùng mộng mị ngọc ngà thời mới lớn.
*** **
Ngày xưa đó, Nha trang hồng nắng sớm,
Tuổi học trò chưa thoáng gợn bùn nhơ,
Đường Phan Năm, cây thỏ thẻ lời thơ,
Cổng Võ Tánh, ai thẫn thờ mắt đỏ.

Giờ tan lớp, mắt vời trông gót nhỏ,
Lòng bồi hồi theo lá đổ chiều không,
Chân vật vờ đưa tiễn bước đồng song,
Thoảng trong gió, tiếng tơ chùng ngân nhẹ.

Khu vườn tuổi trẻ,
Tháng ngày lặng lẽ trôi qua .
Bướm si tình lén trộm ngắm nhìn hoa,
Hoa e thẹn, nhạt nhòa ôm nắng gắt.

Những thiếu nữ, hành lang dài cúi mặt,
Gặp bạn trai như thấy giặc Tàu Ô.
Trai từng bầy, dạn dĩ nói bô bô,
Riêng chạm mặt, lưỡi cơ hồ ríu lại.

Năm Đệ Nhất, năm cuối thời thơ dại,
Lòng bùi ngùi thêm khắc khoải lo âu.
Ngày mai đây, chân tong tả lối sầu,
Biết còn có dịp cùng nhau tái ngộ .

Cánh chim non rời tổ,
Sẽ lênh đênh trong gian khổ cuộc đời,
Biết có còn được giây phút thảnh thơi,
Để tưởng nhớ đến khung trời ngà ngọc .

Rồi tan tác, vạn nẻo đuờng ngang dọc,
Đứa quân trường, đứa đại học tìm vui,
Đứa chẳng may ba tấc đất dập vùi,
Đứa gạt lệ theo người xuôi bến lạ.

Tuổi đôi mươi hối hả,
Bước vào đời với tất cả hành trang,
Chỉ chất đầy bằng mộng ước dở dang,
Chân cao thấp lối Thiên đàng khổ lụy.
x
x x
Thấp thoáng hơn phần ba thế kỷ,
Đứa Úc châu, đứa Mỹ, đứa trời Âu,
Theo tiếng gọi đàn, tất tả tìm nhau,
Cùng ôn lại thuở đầu đời thơ dại.

Những nét mặt đã ông bà nội ngoại,
Vẫn rưng rưng khi nhìn lại bạn xưa,
Xót xa thương cho ngày tháng thoi đưa,
Chuỗi hoài niệm bơ vơ tràn ánh mắt.

Bốn mươi năm, kẻ còn kẻ mất,
Tìm đến nhau trên mảnh đất tạm dung,
Trăm nhớ thương, nói mấy cũng khôn cùng,
Hồn lạc lối trong mảnh rừng xưa cũ.

Những câu nói bao năm trường ấp ủ,
Trong một hôm sao đủ để giãi bày.
Lặng nhìn nhau mà khoé mắt cay cay,
Chỉ sợ phút chia tay thành mãi mãi.

Hơn nửa đời gặp lại,
Nghe tim mình vẫn vụng dại ngu ngơ.
Và đáy mắt người xưa,
Vẫn thăm thẳm như chiều mưa bãi vắng.

Trời quá khứ vẫn xanh xanh màu nắng,
Tuổi học trò ngỡ chết lặng năm nao,
Vẫn trở về trong nỗi nhớ xôn xao,
Cho kỷ niệm cũ tuôn trào vội vã.

Chưa gặp lại, luống bồn chồn rộn rã,
Gặp rồi xa,thêm xót dạ đau lòng.
Thoáng ngày vui như bóng ngựa qua song,
Trong hội ngộ đã lồng câu ly biệt.
*****
Hè phố lạ, tiếng giã từ thê thiết,
Mắt mờ dần, còn biết nói gì đây.
Luyến lưu nhau rồi cũng phải chia tay,
Để lặp lại chuỗi ngày dài mong đợi.

Lòng thổn thức hẹn gặp nhau lần tới,
Chưa cạn lời, lệ đã muối bờ môi,
Ngậm ngùi cho ngày tái ngộ xa xôi,
Lối thiên cổ, biết ai người lỗi hẹn.
Cali, 5/2004

No comments:

Post a Comment