Dạo:
Cuối tuần tưởng được nghỉ ngơi,
Cóc Thiền nhoe nhóe Trời ơi hỡi Trời.
(Phi Dã Thiền Sư)
Âm Hán Việt:
Lôi thanh
Táp táp cụ phong đảo sát can,
Thiểm quang diệu nhãn xạ hoang than.
Đối song, dã cúc sầu đông lãnh,
Kỵ lãng, thương long lạc dạ hàn.
Phách cổ tầm thanh, du quỷ huyệt,
Lung đăng khán hỏa, đọa ma đàm.
Đình lôi hốt chấn, Hoa sơn phá,
Ấu điểu an miên một động nhan.
Nghĩa:
Tiếng sấm
Ầm ầm gió bão làm ngã cây cột phướn của chùa.
Ánh chớp lóe mắt bắn xuống bãi cát vắng ven bờ nước.
Đối diện cửa sổ hoa cúc dại buồn cái giá rét mùa đông,
Cưỡi sóng con rồng xanh vui thích cái lạnh ban đêm.
Chẻ cái trống ra để tìm tiếng trống (thì chính là) đi chơi hang quỷ,
Trùm kín lồng đèn lại để nhìn ánh lửa (thì quả là bị)rơi vào đầm mạ
Sấm sét bỗng vang dội, núi Hoa sơn bị vỡ (*),
(Nhưng) con chim non vẫn an nhiên nằm ngủ sắc mặt chẳng thay đổi.
(*) Chú thích: 2 câu cuối bài tụng của Thiền sư Vô môn
Huệ Khai
(trong tắc thứ 3 của Vô môn quan):
"Cự Linh đài thủ vô đa tử,
Phân phá Hoa sơn thiên vạn trùng"
Trần Tuấn Mẫn dịch ra tiếng Việt:
"Thần Cự vẫy tay bao mấy sức,
Hoa sơn tan vỡ dẫu trùng trùng"
(Theo thần thoại Trung Hoa, thần Cự Linh -- thần sông - chỉ vẫy tay nhẹ mà xẻ đôi núi Hoa sơn để sông Hoàng Hà chảy vào)
Dịch thơ:
Tiếng sấm
Gió gầm thét, cột phan chùa gãy đoạn,
Ánh chớp lòe chiếu loạn bãi cát hoang.
Nhìn mái hiên, hoa cúc dại thở than,
Vui giá lạnh, rồng xanh đang giỡn sóng.
Quỷ dẫn lối, chẻ cây tìm tiếng trống ,
Ma đưa đường, kiếm lửa bóng đèn che .
Sấm sét vang, Hoa sơn vỡ tứ bề,
Chim non ngủ, vẫn không hề thức giấc.
Lời bàn của Phi Dã Thiền sư:Giữa trời giông bão, tiếng sấm ầm ầm đổ núi Hoa sơn mà không khuấy
động được giấc ngủ của con chim non.
Tuyệt diệu thay cái tâm trống không !
....
.............
Ơ hay, lão tăng lại nói mơ nữa rồi.
Than ôi, tuổi già lú lẫn!
No comments:
Post a Comment