Dạo:
Tơ tằm xưa dẫu đứt,
Màu vết cắt còn tươi.
Âm Hán Việt:
Tàm Ti
Thân dục ký phi bồng,
Tàm ti trướng mãn không.
Bôi càn, song lệ lãnh,
Nguyệt đạm, chích tâm đông.
Nhất khứ, lai sinh viễn,
Thiên niên, cựu lộ mông.
Tàm ti kim dĩ đoạn,
Ngân thượng huyết do hồng.
Trần Văn Lương
Dịch nghĩa:
Tơ Tằm
Thân (vừa) muốn gửi theo cỏ bồng bay,
(Thì) tơ tằm đã giăng đầy trời .
Chén cạn, hai dòng lệ (bỗng) lạnh,
Trăng nhạt, con tim đơn chiếc (chợt) đau .
Một lần đi, kiếp sau (bỗng) xa vời vợi,
(Để) ngàn năm, lối cũ (mãi) tối om.
Tơ tằm nay đã đứt,
(Nhưng) trên vết thẹo, máu vẫn đỏ hồng.
Phỏng dịch thơ:
Tơ Tằm
Thân toan treo ngọn cỏ bồng,
Tơ tằm thoắt bỗng chập chồng bủa giăng.
Chén tình cạn, mắt lạnh băng,
Lòng đau từ độ dấu trăng phai màu.
Ba sinh lỡ bước về đâu,
Ngàn năm lối cũ, bóng sầu mênh mông .
Tơ tằm đứt đã mấy đông,
Vết thương ngày đó còn hồng sắc xưa.
Cali, 2/2006
No comments:
Post a Comment