Dẫn:
Bồi hồi nghe tin cha Nguyễn Văn Lý, mặc dù còn đau, vẫn bị đưa ra khỏi bệnh viện về trại tù Ba Sao (11/12/09). Thế là vị mục tử can trường này lại phải đón Giáng Sinh một lần nữa trong trại giam, cùng chung cảnh ngộ với những người tù lương tâm bất khuất khác như Luật sư Lê thị Công Nhân, Luật sư Nguyễn văn Đài...
Dạo:
Đêm nay Chúa xuống trần gian,
Xót người công chính bền gan trong tù.
Thánh Lễ Nửa Đêm
Đêm đất Bắc, gió tanh tanh mùi máu,
Quanh trại tù, hau háu mắt sài lang.
Dãy nhà giam đau đáu đứng trong hàng,
Ánh điện nhão, võ vàng như ngã nước.
Phòng biệt giam ẩm ướt,
Người tù lương tâm xanh lướt hom hem,
Chung quanh mình, đặc cứng một màu đen
Của chết chóc, của màn đêm địa ngục.
Dòng máu nóng trong tim sôi sùng sục,
Thương quê hương hạnh phúc đã xa rời,
Thương dân lành khổ cực chẳng hề ngơi,
Thương đất mất vào tay người ngoại tộc.
Răng cắn chặt, lòng cố dằn tiếng khóc,
Nửa đời người trong đơn độc đấu tranh,
Bị bỏ rơi, đày đọa, sống lênh đênh,
Mong dân được yên lành ngày tháng cũ.
Vì hai chữ Tự do cùng Dân chủ,
Chốn lao tù, chịu khổ sở bao năm.
Thương chị già và cháu nhọc nhằn thăm,
Đường Nam Bắc, trải trăm điều khổ sở.
Trót mang thân mục tử,
Khi đàn chiên gặp thú dữ vây quanh,
Thì dù thịt nát thây phanh,
Cũng lên tiếng, nỡ nào đành khiếp sợ.
- Đường Chúa dạy, ôi gập ghềnh trắc trở,
Con sức người, biết xoay xở làm sao.
Quê hương con, uất hận vẫn dâng trào,
Dân con vẫn lao đao nhiều bất hạnh.
Đêm nay, đêm cực thánh,
Thân vướng cảnh tù đày,
Không rượu nho, không bánh miến trong tay,
Sao dâng lễ đón mừng ngày Chúa xuống.
Cơn đau cuồn cuộn,
Người tù phiền muộn gục đầu.
Mắt nhắm nghiền, hồn trôi tận đâu đâu,
Phút chốc đã chìm sâu trong cảnh lạ.
x
x x
Đèn nến sáng, tiếng chuông ngân rộn rã,
Giáo dân chen đứng chật cả thánh đường.
Thoang thoảng gió trầm hương,
Nét từ ái, yêu thương tràn đáy mắt.
Người mục tử điểm qua từng khuôn mặt,
Thoáng bồi hồi, tim co thắt xót xa,
Toàn người quen của chuỗi tháng ngày qua,
Nhưng tất cả giờ đây đà quá vãng.
Kìa những kẻ Tết Mậu Thân gặp nạn,
Nọ những người làm bạn đáy biển Đông,
Đây anh hùng nợ nước đã đền xong,
Kia kẻ chết giữa gông cùm thú dữ.
Đàn chiên trong giáo xứ,
Đã giã từ kiếp lữ thứ trần gian,
Đêm nay cũng hân hoan,
Về dự lễ, hợp đoàn cùng bạn cũ.
Cụ trùm xứ, xưa tuổi già lụ khụ,
Bao năm qua đã giũ sạch nợ đời,
Nay mạnh khỏe tươi cười,
Tới thưa khẽ : - Kính mời cha Chủ tế.
Khoác áo phép, theo sau người giúp lễ,
Lòng lâng lâng bước nhẹ đến bàn thờ.
Không gian thoắt lặng như tờ,
Vạn ánh mắt ngóng chờ giây cực trọng.
Rồi lời kinh vang lồng lộng,
Lòng tràn đầy hy vọng cậy trông...
Bài thánh ca cuối lễ mới vừa xong,
Đèn vụt tắt, không trung ngừng tiếng nhạc.
x
x x
Vị linh mục bỗng giật mình ngơ ngác,
Bốn vách tù nào có khác gì đâu.
Câu thánh ca vẫn văng vẳng trong đầu,
Và hạnh phúc vẫn hằn sâu tâm khảm.
Căn phòng giam ảm đạm,
Nhưng người tù, lòng thanh thản thảnh thơi,
Thầm hay rằng, dù đời có bỏ rơi,
Thì Chúa vẫn không quên người công chính.
Cali, mùa Giáng Sinh 2009
No comments:
Post a Comment