Dạo:
Người theo cánh én xa bay,
Bơ vơ cánh nhạn chân mây gọi buồn .
Bơ Vơ Cánh Nhạn
Nắng đọng úng trời xanh,
Chim chung cành bẽn lẽn,
Rụt rè câu ước hẹn,
Thèn thẹn lén nhìn nhau.
Trên lối mộng ngày sau,
Vụn mây sầu lảng vảng .
Tuổi xanh theo ngày tháng,
Lãng đãng lặng lờ qua .
Phượng trút mấy lần hoa,
Nhạt nhòa đôi bóng nhỏ.
Đường yêu vừa mới tỏ,
Đà bén ngõ phân ly .
Anh vướng bận mùa thi,
Em kiên trì ngóng đợi .
Trăng khuya dù diệu vợi,
Nẻo tối vẫn hoài mong .
Anh đỗ đạt vừa xong,
Một lòng lo du học .
Em đêm đêm trằn trọc,
Nhìn lá khóc mờ sương .
Tiễn anh đến phi trường,
Buồn thương lên gió bão .
Anh nhìn em áo não,
Khẽ bảo: - Ráng chờ nhau!
Nhưng đất nước, ngờ đâu,
Ngập đầu trong kiếp nạn .
Dân vầy đoàn chạy loạn,
Nát bể cạn rừng sâu .
Từ đó mất tin nhau,
Gót em sầu lạc lõng,
Chốn quê nhà gượng sống,
Tuyệt vọng gắng chờ anh .
x
Rồi tuế nguyệt qua nhanh,
Tay quen vành mắt ướt .
Sau bao năm nguyện ước,
Em đến được phương này .
Nào biết khổ chia tay,
Chẳng bằng ngày gặp lại .
Chuỗi tiền oan nghiệp trái,
Dằng dặc mãi không thôi .
Em đứng đó đơn côi,
Nhìn xuân vui cánh én .
Đau lòng em cố nén,
Lệ vẫn nghẹn ngào tuôn .
Em gom vụn tình buồn,
Nhém kẽ hồn nứt rạn .
Anh bên đời có bạn,
Em cánh nhạn bơ vơ .
Cali, 12/2009
No comments:
Post a Comment