Friday, November 10, 2006

Sầu Lá

Dạo:

Thu về vắt cạn trời mơ,
Chạnh thương lá chết bơ vơ cuối mùa.

Sầu Lá

Nheo nhóc lá thay màu,
Nghẹn ngào cung ai điếu,
Hoàng hôn hòa sai điệu,
Lối chiều diệu vợi xa.


Dằn vặt khúc thu ca,
Rặng phong già vật vã,
Cây thấm buồn tơi tả,
Vạn cánh lá dật dờ.

Lãng đãng góc trời mơ,
Hương thu mờ ánh mắt,
Áo gầy loang nắng tắt,
Màu lá hắt vàng mi.



Cỏ chết níu chân đi,
Đường chia ly cằn cỗi.
Mộ hoang nằm hối lỗi,
Ơn cứu rỗi muộn màng.

Cây luống tuổi ngỡ ngàng,
Lá bàng hoàng trăn trở,
Trong sắc màu rực rỡ,
Từng hơi thở mong manh.

Lá vẫn luyến lưu cành,
Sao cây đành bỏ lá.
Hững hờ cơn gió lạ,
Lả tả giọt sầu bay.

Lá thầm chết, ai hay,
Lời chia tay tắt nghẹn,
Hành trình không điểm hẹn,
Xác nghẽn lối phù sa.

Giọt nắng cuối dần xa,
Cây là đà ngái ngủ,
Chim giã từ chốn cũ,
Gió hú lạnh trời không.

Sương lất phất đi rong,
Bềnh bồng theo tóc trắng.
Quanh lối mòn quạnh vắng,
Sỏi đá lặng chờ ai.

Lòng lữ khách tàn phai,
Đêm thu dài có biết,
Bên bến bờ ly biệt,
Hồn lá chết về đâu.

Cali 11/2006

No comments:

Post a Comment