Dạo:
Xuân kia chậm đến bên thềm,
Để cho xương trắng trắng đêm đợi chờ.
Âm Hán Việt:
Hối Dạ Tàn Đăng
Hối dạ, huyền sương lãnh nhược lăng,
Mao lư, bạch phát đối tàn đăng.
Sầu cân nhân ảnh du không bích,
Lệ đái cổ thanh lạc khuyết quăng.
Cố quận quy đồ đa lão cốt,
Tha hương khứ lộ mãn thương dăng.
Thùy tri kim tịch Xuân trì đáo,
Hỏa diệt, hàn thi nhất phiến băng.
Trần Văn Lương
Dịch nghĩa:
Đèn Tàn Đêm Ba Mươi
Đêm ba mươi, sương đen lạnh như băng giá,
Trong nhà tranh, tóc trắng đối diện đèn tàn.
Sầu theo bóng người đi chơi trên vách trống,
Nước mắt mang theo tiếng trống rớt vào chén rượu bằng sừng đã sứt mẻ.
Đường về quê cũ có nhiều xương già,
Lối đến đất người đầy ruồi xanh.
Ai biết rằng đêm nay Xuân đến chậm,
Lửa (đèn) tắt, xác chết lạnh (chỉ còn) là một tảng nước đá.
Phỏng dịch thơ:
Đèn Tàn Đêm Ba Mươi
Giao thừa, sương buốt giá long lanh,
Tóc trắng, đèn khuya, một mái tranh.
Sầu nhập bóng người loang chật vách,
Lệ nương nhịp trống thấm xơ mành.
Lối về đất mẹ bày xương lão,
Đường đến quê người rợp nhặng xanh.
Ai biết đêm này Xuân chậm đến,
Lửa tàn, xác lạnh đã bao canh.
Cali 1/2009
Lời than của Phi Dã Thiền Sư:
Hỡi ơi, xương trắng đã nhiều thêm mà Xuân sao chậm đến !!!
No comments:
Post a Comment