Monday, July 10, 2006

Ca Dao Đắng

                  Dạo:


                    Thân tàn vượt biển, ai người nhớ,
                    Áo gấm về làng, lắm kẻ quên.


Ca Dao Đắng

Tay thưa vuốt ánh đèn chong,

Phòng khuya con sóng biển Đông lạ giường.

Câu ca dao mất quê hương,


Đường mây vất vưởng, lối sương vật vờ.


Ngậm ngùi nhớ khoảnh vườn mơ,

Hoa tình thỏ thẻ, bướm thơ thì thào.

Nắng đùa tuổi mộng lao xao,

Buồn len mắt tím, phượng chao bước hồng.

Ca dao giấc mộng đương nồng,

Giặc phương Bắc đã xua giông bão về.

Qua cơn binh lửa não nề,

Gông cùm đỏ khép, trời quê tan tành.

Rừng sâu ngập máu dân lành,

Con thuyền bỏ xứ bập bềnh biển khơi.

Ra đi son sắt một lời,

Cắn răng thề quyết thoát nơi ngục tù.
>


Than ôi số kiếp phù du,

Bến bờ vô định, thiên thu gọi sầu.

Chăm chăm nỗi chết trên đầu,

Phút giây định mệnh, đáy sâu dựng mồ.

Đảo hoang xương trắng loã lồ,

Đêm đêm trăng vẽ bóng khô lâu buồn.

Trăm năm suối hận còn tuôn,

Máu hồng vẫn chảy đắng nguồn biển Đông.



Sương khuya thấm mớ bòng bong,

Câu ca dao đắng bên song nghẹn ngào.

Thương người một kiếp lao đao,

Xác thân viễn xứ hư hao cuối đường.

Mịt mù khói sóng trùng dương,

Đất xưa còn đó, quê hương chốn nào.

Cali,7/2006

No comments:

Post a Comment