Sunday, August 12, 2007

Đất Lạ Ngày Qua

Dạo:

    Gập ghềnh xứ lạ đường xa,
    Giật mình chẳng biết quê nhà chốn nao.

Đất Lạ Ngày Qua

Thành phố biển gầy trơ thân muỗi đói,
Chân chưa trơn đã cạn lối, quay về.
Chiều San Felipe, (*)
Lê thê ngày tháng muộn.



Từ quê hương vay mượn,
Đoàn người luộm thuộm dắt nhau qua,
Nắng trong mắt vỡ oà,
Tạm quên khúc bi ca đời lữ thứ.

Người dân bản xứ,
Tuy không cùng ngôn ngữ, màu da,
Vẫn vô tình gợi nhớ xót xa
Đến một chút quê nhà đà đánh mất.

Ngôi lầu cũ bỏ hoang nằm lây lất,
Chữ dại màu viết chật vách tường loang,
Xương rồng xanh từng khóm đứng ngổn ngang,
Dăm đụn cát xếp hàng ngăn gió mặn.

Nhánh phượng đỏ lẻ loi hờn nín lặng,
Hoa không tươi vì vắng tiếng học trò,
Vắng dòng sông, nên vắng cả con đò,
Vắng câu hát, vắng điệu hò khoan nhặt.


Người mê mải, nào hay chiều vội tắt,
Thêm một ngày nữa héo hắt trôi qua.
Mắt chưa quen với khung cảnh nhạt nhòa,
Giọt nắng cuối đã xa ngoài vạn dặm.

Đêm đậm đặc như cà phê chảy chậm,
Đường thưa đèn, dọ dẫm bước ngu ngơ.
Thân lạc loài trên đất Mễ Tây Cơ,
Lòng khách Việt dật dờ theo sóng biển.

Con phố chính trải dài nương ánh điện,
Người nhìn người, thoáng hiện nét phân vân.
Nhạc tưng bừng hơn pháo rộn ngày xuân,
Nỗi phiền muộn của thế trần tạm lắng.

Lang thang bờ biển vắng,
Cát trắng nặng chân bôn,
Dăm con gió âm hồn,
Bên ghềnh đá dập dồn than trách.

Mây cố quận, mấy khung trời chia cách,
Tim tha hương, róc rách máu sai dòng.
Nước biển này đâu phải nước biển Đông,
Sao vang dội trong lòng âm hưởng cũ.

Đêm gặm nhấm, cố dỗ dành giấc ngủ,
Bóng quê xưa như thác lũ xoay vần.
Đã bao lần đất lạ tạm dừng chân,
Ký ức lạnh vẫn âm thầm nổi sóng.

Cali 8/2007

(*) San Felipe : thành phố nghỉ mát nhỏ của Mễ Tây Cơ, nằm trên bờ biển phía Đông của bán đảo Baja California, cách biên giới Hoa Kỳ khoảng 186 km về hướng Nam.
Bài được gợi ý từ câu "... người tình là ác quỷ " trong ca khúc Vì Tôi Là Linh Mục -- thơ Nguyễn Tất Nhiên, nhạc Nguyễn Đức Quang.)

No comments:

Post a Comment