Dạo:
Cõi Trời lồng lộng,
Đường thế trần mộng mị mang mang,
Chân tìm kiếm ngỡ ngàng,
Chốn Địa ngục, biết nàng là chúa quỷ.
Ca Dao Tội
Thiên đường lửa nhạt, tình câm,
Oan khiên nặng gánh, bước lần tìm ai.
Rạc rài trên dặm Thiên thai,
Gió tưa nùi tóc, sỏi nhai gót giày.
Nhạc thiều sái điệu bay bay,
Câu kinh ngọng nghịu quắt quay bổng chìm.
Bao năm lặn lội kiếm tìm,
Đường tiên khấp khểnh, bóng chim mịt mù.
Bao lần lá mượn màu thu,
Hoàng hôn khoác nắng phù du, ơ hờ.
Bao phen sóng nước chực chờ,
Bóng người xưa ấy giạt bờ bến nao.
Cắn răng giã biệt Trời cao,
Trở về cõi thế, lao đao đọa đày.
Loay hoay ngày nhặt xác ngày,
Áo dày sương trắng, chân say gió đào.
Mỏi mòn ngóng đợi âm hao,
Bơ vơ khói tẻ, nghẹn ngào mưa dai.
Đêm đêm góp nhặt hương phai,
Một mình ướp mảnh hình hài tả tơi.
Lạc loài dăm vụn sao rơi,
Mập mờ vẽ lối cho người đưa chân.
Trăng khuya mắt dại quầng thâm,
Xui con nhện goá giã đâm cối sầu.
Lập loè ánh mắt cô lâu,
Mới hay người có ở đâu chốn này !
Phân vân, ủ mặt chau mày,
Còn chăng Địa ngục cơ may cuối cùng.
Đêm đen ánh lửa bập bùng,
Theo chân quỷ đói, đi lùng dấu em.
Chín tầng sục sạo mon men,
Bạn bè ngoảnh mặt, người quen quay đầu.
Điện Diêm vương rực đèn mầu,
Mươi thằng quỷ nhỏ lau chau rộn ràng.
Nghênh ngang một cỗ ngai vàng,
Ngưu đầu, Mã diện nghiêm trang đứng hầu.
Chợt vang vang tiếng nhạc chầu,
Trên ngai, chúa quỷ thoắt đâu hiện hình.
Nhác trông, xác lạnh hồn kinh,
Phải chăng đó chính người tình năm xưa ?
Cũng làn mắt tím đong đưa,
Cũng bờ môi mỏng lọc lừa, chua ngoa,
Cũng đôi tay chuốt ngọc ngà,
Cũng màn tóc lụa mượt mà buông xuôi.
Dưới sân anh lặng bồi hồi,
Trên ngai em khẽ nhếch môi lạnh lùng.
Đớn đau thay phút tương phùng,
Nhạc sầu đã tấu sang cung đoạn trường.
Đưa tay cho quỷ Vô thường
Kéo lê đến chốn pháp đường, lặng thinh.
Bao năm lận đận theo tình,
Môi thâm chai cứng, lời kinh nhọc nhằn.
Câu ca dao tội khô cằn,
Thầm ru giọt lệ ăn năn trễ tràng.
Cali, 10/2007
No comments:
Post a Comment