Dạo:
Cuối tuần con Cóc lăn quay,
Lót tô không trúng nằm say tít mù .
Nhạt nhòa
Gió chuốc chiều say, khói dật dờ,
Vết sầu ôm cát bụi nằm mơ .
Ngu ngơ gom nắng xưa phơi lại,
Meo mốc trên tay kỷ niệm hờ.
Dăm đóa mai tàn lả gốc cây,
Cành lan níu kéo nhánh thông gầy .
Bướm hoang lê lết vườn hoa dại,
Cánh nhớ lưng trời lếch thếch baỵ
Cay đắng lá vàng khóc tuổi xanh,
Màu tang băng giá phủ cây cành,
Ai xui lá rụng khi ngày tắt,
Cuống rún lìa đôi dạ chẳng đành.
Mây mùa giong ruổi chốn xa khơi,
Vất vả tìm nhau nẻo cuối trời .
Co duỗi hồn trôi theo gió lạnh,
Vắn dài giọt lệ oán chiều rơi .
Héo hắt quê người vắng tiếng chuông,
Thê lương gà tục tác trong chuồng.
Núi cao vội vã lùa đêm tới,
Để muối sương pha đậm chén buồn.
Mắt dõi theo màn tối chậm lên,
Nhớ thương con phố núi không đèn.
Tay khô gạn ánh sao tìm mộng,
Xào xạc bên mình nửa bóng dêm.
Lập lờ trước ngõ bóng ma trơi,
Ếch khóc than thân giọng rã rời,
Dế gọi hồn về treo ngọn cỏ,
Trăng khuya mắt đỏ xót xa người .
Hờ hững qua nhanh phút đợi chờ,
Khơi tro tìm chút lửa ngày thơ,
Môi son đắng ngắt đêm hò hẹn,
Lầm lỡ quay về lạ lối xưa .
Giọt sương len lỏi thấm qua song,
Nước mắt cho nhau trót cạn dòng.
Nhung nhớ hiện về trên vách lá,
Lạnh lùng bóng đổ chốn phòng không.
Dung nhan nào một thuở xa xăm,
Nay đã hằn in dấu tháng năm,
Đôi mắt hồ ly sầu lạc lõng,
Đáy lòng lữ khách lạnh căm căm.
Thuyền ai trông ngóng sóng triều lên,
Leo lét canh khuya một ánh đèn.
Thương nhớ à ơi ngày tháng cũ,
Nhạt nhòa con nước vỗ đêm đen.
Trần Văn Lương
Cali 3/2002
No comments:
Post a Comment