Wednesday, November 10, 2010

Chiều Phi Trường

Vạt nắng chết lết dần xa phi đạo,
Con ráng chiều gượng gạo bám trời không,
Màu chia ly pha nửa xám nửa hồng,
Đèn phố thị đứng trông người mỏi mắt.


Đài kiểm soát chơ vơ,
Vật vờ trong gió lạnh.
Cỏ úa vàng mỏng mảnh,
Lây lất cạnh đường bay.

Chiều nhẹ lung lay,
Chân trời bóng cây lẩn mặt.
Chập chờn từng khối sắt,
Đi về lạnh ngắt bơ vơ.

Trạm đưa tiễn, người đông như trẩy hội,
Hành lang dài, chân rẽ lối ngược xuôi,
Trăm vạn ngàn cánh bèo nhỏ đơn côi,
Theo định mệnh bập bềnh trôi khắp nẻo.








Không gian chùng, lạnh lẽo,
Nhạc lạc loài lẽo đẽo kéo rèm mi.
Người ghé đến rồi đi,
Nối dài chuỗi biệt ly bất tận.

Bên trời lận đận,
Đời mấy bận hoàng hôn,
Tay gầy gom ngày tháng cũ vùi chôn,
Thân mang kiếp ốc mượn hồn dai dẳng.

Chiều thoi thóp, lữ khách buồn xa vắng,
Không đưa người, sao nằng nặng con tim,
Không người đưa, sao day dứt ngóng tìm,
Để chợt thấy thương mình qua kẻ lạ.

Thương ai từ giã,
Vòng tay vội vã buông lơi,
Ánh mắt đọng nửa vời,
Lệ ướt sũng bờ môi nhạt nét.
Tiếng máy bay gầm thét,
Giờ chia tay giá rét thê lương.

Chiều phi trường,
Ôi chiều phi trường,
Ai chua xót vấn vương,
Ai dặm đường giong ruổi.
Người ra đi đêm tối,
Biết mai này còn nhớ lối tìm nhau.
Cali 1/2003

1 comment: