Tuesday, February 9, 2010

Xuân Dạ Vũ

Dạo:
Mưa đêm dai dẳng không tàn,
Trên trang sách cũ, lệ tràn mấy Xuân.

Âm Hán Việt:

Xuân Dạ Vũ

Xuân hương đạm đạm nhược huyền hư,
Dạ vũ phiêu phiêu thấu thảo lư.
Phồn diệp, sâm lâm, hân quỷ vực,
Đoạn hà, thiển thủy, khốn kình ngư.
Tạp niên quốc nạn, anh hùng thiểu,
Nhất khối trư tinh, hật hưởng dư.
Khán lịch, vũ nhiên hoài cố thổ,
Tự tàm, lệ mạn thủ trung thư.
Trần Văn Lương


Dịch nghĩa:

Mưa Đêm Xuân

Hương xuân nhàn nhạt như hư ảo,
Mưa đêm nhè nhẹ xuyên qua nhà tranh.
Lá nhiều, rừng rậm, loài quỷ quái âm hiểm vui mừng,
Sông đứt, nước cạn, kình ngư bị khốn cùng.
Ba mươi năm quốc nạn, anh hùng ít,
Một miếng thịt heo tanh, muỗi mòng dư.
Nhìn lịch, bùi ngùi nhớ đến quê cũ,
Tự thẹn, lệ rơi ướt sũng quyển sách trong tay.

Phỏng dịch thơ:

Mưa Đêm Xuân


Hương Xuân lãng đãng chín tầng xanh,
Lất phất mưa đêm mấy giọt tranh.
Lá rậm, rừng sâu, vui bóng quỷ,
Sông nông, nước cạn, khổ thân kình.
Nhà tan, cửa nát, anh hùng ẩn,
Thịt vữa, xương tanh, muỗi nhặng giành.
Nhìn lịch, bùi ngùi thương chốn cũ,
Trên trang sách mở lệ tràn nhanh.

Cali 2/2010

Lời than của Phi Dã Thiền Sư:

Mưa đêm hay lệ kẻ sa cơ? Hỡi ơi, trang sách ướt sũng bao năm mà vẫn chưa lật sang trang mới được.
Đã mấy Xuân rồi?

1 comment: