Chiều về trên mái tóc,
Lặng lẽ vốc mây bay,
Hơi thu vầy tím mặt,
Màu nắng vắt ngang vai.
Nhung nhớ ngỡ tàn phai,
Thập thò lay giấc ngủ.
Rưng rưng đôi tháp cổ,
Nương bóng đổ tìm nhau.
Chiều xanh xao mái tóc,
Cơn gió lốc xa người.
Manh áo đời không vá,
Phơi kè đá lặng câm.
Chiều tàn hâm mái tóc,
Mùi rạ mốc đêm xưa.
Năm năm chừa ước hẹn,
Lòng đã bén rêu xanh.
Đôi mắt gỗ buồn tênh,
Vật vờ quanh xóm nhỏ.
Ao khô trơ xác cỏ,
Hoa súng bỏ bờ quen.
Chiều lênh đênh tiếc nuối
Giây phút cuối bên người.
Trong tiếng cười băng giá,
Ai từ giã cuộc chơi.
Nắng gầy tất tả ra khơi,
Hoa héo gượng cười rơi phố chợ.
Đêm trông chờ đốm lửa,
Bồi hồi trăn trở khúc cầm canh.
Dòng đời lạnh lẽo trôi nhanh,
Con dế goá đành hanh khóc bạn,
Hai cánh mòn nứt rạn,
Miệt mài vét cạn túi buồn đau.
Hồn chìm sâu bóng tối,
Dày dạn lối sương pha,
Môi son già ướt lạnh,
Đặc quánh ánh trăng nâu.
Con nước mãi về đâu,
Mịt mù câu ước thệ.
Chăn đơn ôm bóng lẻ,
Thương trách kẻ tìm quên.
Đèn khuya hoen mái tóc,
Mưa lóc cóc qua cầu.
Ai rắc sầu lên má,
Cho màu lá chợt phai.
Cali 9/2002
No comments:
Post a Comment