Ngày xưa kim chỉ vá khâu,
Giờ kim chỉ đón mưa Ngâu một mình.
Ngày Xưa Khâu Áo
(Tặng Cụ PMT và cuộc tình thứ ... của Cụ)
Em ngày xưa khâu áo,
Tay sáo nhỏ vụng về.
Cung hẹn thề gượng gạo,
Đường mộng ảo lê thê.
Nặng nề manh áo rách,
Dở sách, thẹn đèn chong.
Lưới sầu hong trên vách,
Tí tách giọt sương đong.
Rồi đời giong hai ngả,
Người hối hả xa nhau.
Anh xuôi tàu chốn lạ,
Em bóng lả qua cầu.
Tranh Nguyễn Hùng Sơn |
Đêm nhạt màu kim chỉ,
Ngày phố thị lênh đênh.
Anh độc hành thỏa chí,
Chiều mộng mị mong manh.
Ngày xưa vá áo cho anh,
Đường kim mũi chỉ tập tành em khâu.
Thế rồi áo rách về đâu,
Để em kim chỉ vá sầu năm canh.
Bây giờ ai vá áo anh,
Cho kim chỉ cũ buồn quanh một đời.
Phút bên trời gặp lại,
Em vụng dại như xưa,
Anh gió mưa từng trải,
Mình ngần ngại đẩy đưa.
Ngu ngơ em lầm lỡ,
Nhắc nhở chuyện vá may,
Anh chau mày chẳng nhớ,
Lòng em khổ, ai hay.
Cali, 9/2008
No comments:
Post a Comment