Dạo:
Con tim mấy trục xoay vần,
Thiên đường địa ngục, dừng chân chốn nào .
Muộn màng
Con tim mấy trục xoay vần,
Thiên đường địa ngục, dừng chân chốn nào .
Muộn màng
Buồn cấu xé thinh không,
Tay năm ngón đỏ hồng.
Mảnh trời trong hấp hối,
Nằm nghẽn lối chờ mong.
Mảnh trời trong hấp hối,
Nằm nghẽn lối chờ mong.
Mây chiều vất vưởng trôi,
Về thung lũng đơn côi .
Xa lắm rồi thương nhớ,
Đời trót lỡ chia phôi .
Hình bóng cũ vây quanh,
Sầu kết giọt long lanh.
Mong manh cơn hờn giỗi,
Trên chăn gối lạnh tanh.
Hương khuya nhạt phấn son,
Kỷ niệm khóc đầu non.
Đôi mắt còn hoang dại,
Đành khép lại héo hon.
Bầy kiến nhỏ lặng thinh,
Kéo lê xác cuộc tình,
Xăm xăm tìm cõi chết,
Vùi số kiếp lênh đênh.
Hỏi tình chết nơi đâu,
Cây khe khẽ lắc đầu,
Gió lầu bầu chẳng biết,
Trăng giả điếc qua cầu .
Một câu nói yêu nhau,
Là ngàn sâu cách trở.
Nụ hoa tình gượng nở,
Vờ đốt lửa cuồng si .
Là ngàn sâu cách trở.
Nụ hoa tình gượng nở,
Vờ đốt lửa cuồng si .
Sau ánh mắt hồ ly,
Xanh rì màu gian dối .
Con đường tình u tối,
Người trốn tuổi đi hoang.
Trong đau đớn muộn màng,
Nhúm tro tàn rực cháy .
Vết mực tình trên giấy,
Đã biết mấy lần khô .
Con sóng vẫn mơ hồ,
Vỗ lên bờ nhung nhớ.
Khúc nhạc tình dang dở ,
Tắt từ thuở xa người .
Gương méo mó nụ cười,
Nửa khung trời chợt ướt.
Lối đi về ngày trước,
Còn ai bước lang thang .
Dây tơ đứt bẽ bàng,
Nhịp đàn xưa đã trễ.
Đường khuya chân nhỏ lệ,
Xuyên bóng lẻ tìm nhau .
Trăng gặm nhấm niềm đau,
Bên hàng lau quạnh quẽ.
Đêm ngậm ngùi thương ke?
Lặng lẽ vẽ chiêm bao .
Trần Văn Lương
No comments:
Post a Comment