Dạo:
Mịt mù cố quận nơi nao,
Con đường nắng tắt lao chao bóng sầu.
Con Đường Nắng Tắt
Sầu xoáy nát hoàng hôn,
Môi câm gậm tím hồn.
Chân buồn rây xác nắng,
Mắt dại trắng chiều hôm.
Tay quơ vội nắng tàn,
Giọt nắng vỡ giòn tan.
Cung đàn xưa lỡ bước,
Qua bến nước muộn màng.
Khói súng ủ nương chiều,
Quê nghèo bặt tiếng tiêu,
Cánh diều con lận đận,
Đường cố quận hoang liêu.
Tháng ngày lạnh lẽo buông,
Thôn xóm nhỏ quay cuồng.
Ngôi giáo đường quạnh vắng,
Thầm gắng nắn hồi chuông.
Một chiều nắng chợt đi,
Con trăng khuyết lỡ thì.
Rêu xanh rì ngõ tối,
Lầy lội lối từ ly.
Lung linh bóng cổ đài,
Tóc ướt nhão bờ vai.
Con dốc dài hiu quạnh,
Đơn côi lạnh dấu hài.
Manh áo cũ tàn phai,
Theo giông gió miệt mài.
Gót giày hai sắc nắng,
Còn nặng nợ trần ai.
Cơn lốc vút qua đầu,
Hận chìm đáy vực sâu.
Trên con tầu biệt xứ,
Hồn lữ thứ tìm nhau.
Lơ ngơ giữa nhịp cầu,
Chim gãy cánh về đâu.
Mảnh đất màu xa lạ,
Ve tong tả kiếp sầu.
Thao thức lá chờ sương,
Xương khô rã cuối đường.
Đại dương buồn vạn dặm,
Thăm thẳm nẻo hồi hương.
Gương khuya, mắt chợt mờ,
Thương nhớ cũng bơ vơ.
Nơi bến bờ không nắng,
Ai dai dẳng đợi chờ.
Biền biệt chuỗi tà dương,
Lao chao lửa dặm trường.
Trên con đường nắng tắt,
Người nhặt xác quê hương.
Cali, 5/2008
No comments:
Post a Comment