Dạo:
Chiều nay nắng trộn lá vàng,
Biết người có nhớ tìm đàng về không?
Chiều Nay Nỗi Nhớ
Xác lá nhăn nheo rịn nắng vàng,
Một hoàng hôn nữa tạt về ngang.
Hoang mang mắt xốn hương tình ảo,
Cơn bão trao tay đến muộn màng.
Thiên đàng gai góc, bước khi khu,
Lửa hạ đầu thu rực ánh thù.
Khói sóng mịt mù, thân thiếu nợ,
Chân trần trăn trở cõi phù du.
Tay ngu ngơ rải tiếng tơ buồn,
Giọng hát vô hồn nhạt nhẽo tuôn.
Ngọn gió tha ma luồn tóc rối,
Hồi chuông dẫn lối ngập ngừng buông.
Gót giày kỷ niệm nẻo sầu khua,
Lạnh lẽo vườn hoang, bướm lạ đùa.
Bến thiếu đò đưa say giấc ngủ,
Nào hay cảnh cũ đã thay mùa.
Dăm mảnh mây thừa luống cuống bay,
Bầy chim mất tổ, chết ai hay.
Dạn dày, quá khứ men đường tắt,
Góp nhặt xương khô định tháng ngày.
Những người vắng bóng buổi chiều nay,
Ai sẽ về thăm ngọn dốc này,
Ai nuốt hờn cay trong mộ tối,
Ai hoài lặn lội giữa đời say.
Côi cút loay hoay đếm dặm đường,
Một tà áo vá nhuốm sầu thương.
Câu thơ vắt muộn vương bùn đất,
Lây lất tình si phút đoạn trường.
Đoá tường vi chết rũ trong tim,
Kỷ niệm ngo ngoe ngắc ngoải chìm,
Con sóng bạc đầu tìm bến tạm,
Một mình chết cạn cuối đường chim.
Giọt máu linh đinh trẩy ngược dòng
Đường đời xéo mãi vẫn long đong.
Hắt hiu nắng đọng trong hồn rách,
Hẹn ước xưa đà cách núi sông.
Tơ lòng cố gỡ lại càng đau,
Hạnh phúc quen tay cũng đổi màu.
Ngày tháng dãi dầu thêm nặng nợ,
Trăng côi lầm lỡ chết bên cầu.
Cỏ úa chưa lau sạch nắng chiều,
Ven đường lặng lẽ đứng đăm chiêu.
Cây khô đói lả liều gian khổ,
Bóng đổ treo ghềnh đá lệch xiêu.
Cô liêu đất lạ, xác thân vùi,
Cố quận mịt mờ nẻo tới lui.
Kỷ niệm ngọt bùi cay khóe mắt,
Ngậm ngùi nghe đắng ngắt niềm vui.
Thoảng mùi dạ lý vướng trong sương,
Ảnh cũ, gương mờ trộm vấn vương.
Tóc rối sân trường, cơn gió lộng,
Chông chênh lối cũ, mộng đưa đường.
Thêm một tà dương lỗi hẹn thề,
Não nề gượng níu chặt cơn mê.
Chiều nay nỗi nhớ se màu nắng,
Áo trắng xưa đâu chẳng thấy về.
Cali, 10/2009
No comments:
Post a Comment