Dạo:
Lạnh lùng vỡ giấc Trang Chu,
Mong manh cánh bướm, phù du tháng ngày.
Bướm
Con bướm ngày,
Tóc đen dày cắt ngắn,
Thở dài than vắn,
Hạt sầu giòn, nhẹ cắn vỡ làm đôi.
Ký ức chợt đâm chồi,
Bồi hồi nuôi ảo vọng.
Trên cánh mềm ướt mọng,
Hương chiều đọng lung linh.
Con bướm thun mình,
Lặng thinh chờ giấc ngủ.
Thơm thơm mùi cháo lú,
Nhạt nhòa tiếng hú đường xa.
Thất thểu bóng ma già,
Bên cành hoa uốn lượn,
Môi trần hôn cánh bướm,
Chút vay mượn phù du.
Nửa giấc Trang Chu,
Tù mù khói tỏa.
Chốn Thiên đường sa đọa,
Bầy thú lạ tìm nhau.
Lối mòn hun hút sâu,
Hai mảnh sầu khép mở,
Chim giật mình nín thở,
Nghe suối vỡ trong lòng.
Hoài niệm hát rong,
Quanh căn phòng dột nắng.
Giọt buồn đậm đắng,
Lẳng lặng ứa tràn ly.
Men dấu tháng ngày đi,
Lửa tình si héo hắt.
Phút ơ hờ nhắm mắt,
Hoàng hôn tắt nào hay.
Bóng tối lung lay,
Say say dìu phiến nhạc,
Khúc tình ca xơ xác,
Ngơ ngác lạc phím đàn.
Trăng khuyết đuổi nắng tàn,
Đuốc thời gian tắt lịm.
Bước chân về bịn rịn,
Đan kín nẻo rạc rài.
Con bướm thở dài,
Hồn gai gai lạnh,
Tay ôm ghì ảo ảnh,
Mắt ráo hoảnh nhìn đêm.
Cali, 6/2007
Lời bàn của Phi Dã Thiền Sư :
Bướm không là bướm, và Trang Chu kia chắc gì hẳn đã là Trang Chu?
Than ôi, trần gian một cõi mà người sao lắm lối mộng du!
No comments:
Post a Comment