Sunday, February 24, 2002

Xuân Nhật Thán

Dạo:
Tết về con cóc loi nhoi,
Tí ta tí toáy học đòi thơ Xuân.

Cóc đầu Xuân:


Âm Hán Việt:

Xuân nhật thán
Bách hoa tiếu mãn đường,
Đạm đạm tán xuân hương.
Hắc dạ phiền di điểu ,
Ôn huy lụy hiểu sương.
Gia hương kinh hạo kiếp,
Tổ quốc khấp tân cương.
Phù tảo vô quy xứ,
Mai khai khách đoạn trường.
Trần Văn Lương


Nghĩa:

Ngày xuân than thở
Trăm hoa cười đầy nhà,
Nhè nhẹ tỏa hương xuân.
Đêm tối làm phiền những con chim di cư ( đang trở về )
Nắng ấm làm lụy đến sương mai.
Quê hương đang trải qua tai họa lớn của nhân gian,
Tổ quốc khóc ranh giới mới ( vì đất vừa bị cắt ).
Rong rêu trôi nổi không có chỗ để trở về,
Hoa mai nở, khách buồn đứt ruột.


Phỏng dịch thơ:

Than xuân
Hoa rực ánh chiều phai,
Hương xuân nhẹ gót hài.
Đêm đen chìm cánh nhạn,
Nắng ấm nhọc sương mai.
Quê khổ mang xiềng xích,
Nước buồn mất đất đai.
Rong rêu không bến cũ,
Mai nở quặn lòng ai.

Cali Xuân 2002

No comments:

Post a Comment