Kính thưa quý anh chị,
Nam Cali đầu tuần này trời đổ mưa. Cơn mưa lớn đầu mùa này gợi lại những cơn mưa dai dẳng và lạnh thấu xương của một thành phố thân yêu giờ đã xa lắm: Đà Lạt. Nơi đó ngày xưa có một đám nam Sinh viên ốm nha ốm nhách, suốt ngày la cà quán cà phê , hút thuốc lá lẻ, thích lang thang ngoài phố hơn là tới giảng đường. Ôi Đà Lạt một thuở xa xưa !
P.S. Để đáp lễ MT đã cho đọc những bài thơ trữ tình rất hay trong mấy ngày qua.
Cóc bị mưa:
Nhớ về mưa phố cũ
Thành phố nhỏ cao nguyên,
Sương mù ngạt trăng đêm,
Phất phơ con bão rớt,
Mây lúp xúp lưng triền.
Dăm ba gã sinh viên,
Hai túi thủng không tiền,
Trót cà phê thuốc lá,
Nên bụng đói triền miên.
Mưa giăng mờ lối học,
Ngần ngại bước lên trường,
Non nửa đường quay gót,
Xăm xăm nẻo phố phường.
Hàm Nghi chiều khuất gió,
Khói thuốc nhẹ bay bay,
Theo sau cô gái nhỏ ,
Đôi gót đỏ như say .
Giày đế mòn mấy lỗ,
Vớ lòi mũi bàn chân,
Nước luồn qua kẽ hở,
Ngấm lạnh buốt châu thân.
Mưa ngâm mềm áo mỏng,
Gió vuốt tọp xương gầy,
Môi thâm sì tê cóng,
Nhăn nhúm đầu ngón tay .
Gà se mình đón gió,
Trên tháp giáo đường xa,
Chúa lặng nhìn mưa đổ,
Rưng rưng nỗi nhớ nhà.
Sân Cù buồn cô quạnh,
Ủ rũ nép bên hồ,
Thủy Tạ trơ thân lạnh,
Ánh đèn lội nhấp nhô .
Cà phê đen đắng nghét,
Thuốc lá lẻ cong queo,
Bánh mì khô không thịt,
Bóng đêm về hắt hiu .
Vòng Hòa Bình heo hút,
Hờ hững giọt mưa bay,
Còi giới nghiêm thúc giục,
Lầm lủi vội chia tay .
Con đường Thông thiên học,
Lầy lội nước mưa đêm,
Chân vụng về trơn tuột,
Ngõ nhà trọ tối đen.
x
x x
Đêm lang thang đất lạ,
Mưa nhịp bước long đong,
Mắt vời trông mấy ngả,
Chỉ một khoảng trời không.
Trăm năm đà quá nửa,
Chiếc lá sắp xa cành,
Lập lòe trong đãy nhớ,
Chút lửa vụn ngày xanh.
Giọt mưa xưa lạc lối,
Hay giọt lệ xa người,
Thương cho bờ tóc rối,
Trên chăn gối mồ côi .
Trần Văn Lương
Cali đầu mùa mưa 11/2001
No comments:
Post a Comment