Dạo: Ôm từng kỷ niệm chắt chiu, Vẳng nghe lời gió hắt hiu vỗ về.
Cóc cuối tuần:
Hắt Hiu Lời Gió Ngọn gió đưa đường, Êm êm dường hơi thở. Nỗi buồn trăn trở, Vẫn cắc cớ kéo dài. Tiếng hát rạc rài, Mệt nhoài ôm tiếc nuối. Lời ca nhức nhối, Bối rối bước chân rời. Nhặt mảnh buồn rơi Tưởng đùa chơi chốc lát, Con tim lang bạt Vồ chặt lấy tâng tiu. Làn gió hắt hiu, Pha nắng chiều nhạt thếch, Cùng bầy lá rách Lách chách chuyện ngàn sau. Chim mượn ánh sao, Lao xao tìm chỗ đậu. Nỗi sầu che giấu, Chợt nung nấu cồn cào. Chuyện cũ ngày nao Lòng làm sao quên được, Dù bao năm trước, Đời rách mướp tả tơi. | Trăng trót phụ người, Xưa tìm nơi lặn lội, Nay về sám hối, Mặt còm cõi xanh xao. Kỷ niệm xé rào Ồn ào như vỡ chợ. Trong buồng tim vỡ Nỗi nhớ vụt lao nhao. Oán trận mưa rào, Năm nao làm lỗi hẹn. Nỗi đau nghèn nghẹn, Theo gió lén về thăm. x x x Thức mãi không nằm,Gối chăn dần lạnh ngắt, Bơ phờ vuốt mặt, Lạnh ngắt trũng bàn tay. Nhấp ngụm men cay Hơi say thành nét chữ. Cuối đời lữ thứ, Quá khứ lại gào la. Đêm Bolivia, Bước xa nhà tiếp nối, Đèn khuya cằn cỗi, Lời gió tối hắt hiu. Trần Văn Lương Bolivia, 9/2022 |
Friday, September 16, 2022
Hắt Hiu Lời Gió
Labels:
Thơ
Subscribe to:
Post Comments (Atom)
No comments:
Post a Comment