Dạo:
Đêm đêm sóng trượt bờ đê,
Quê kia dẫu có, lối về lại không.
Váng Vất Lời Đêm
Đêm trợn trừng xám ngoét,
Gió rét thức cầm canh,
Sương thút thít đan mành,
Trăng xanh luồn ngõ cụt.
Cây khô chờ nước lụt,
Chim chết gục xa ngàn,
Chữ nghĩa vỡ giòn tan,
Lan man trườn trên giấy.
Ngọn đèn khuya hấp háy,
Xua bóng chảy trên tường,
Đôi mắt lõm trong gương,
Dò đường về quá khứ.
Trăm nẻo đời lữ thứ,
Ai giữ được lời xưa.
Bao sáng nắng chiều mưa,
Khói hương thừa chóng nhạt.
Mây giăng mờ bóng vạc,
Xơ xác cánh buồm đêm.
Con sóng lão lưng mềm
Sớm quên lòng biển rộng.
Giơ tay già bắt bóng,
Bóng vụt sổng bay xa.
Thân chới với lỡ đà,
Mắt òa hai dòng máu.
Bầy quạ đêm hau háu,
Cười kháo chuyện tương lai.
Con nước cũ chia hai,
Ánh đèn chài tắt lịm.
Bầy chồn đuôi rực tím,
Toan tính chuyện giết nhau.
Bên bờ vực đớn đau,
Trẻ đập đầu than khóc.
Bao năm rồi tang tóc,
Cơn lốc chẳng xoay chiều.
Đường mộ địa hoang liêu,
Lũ diều đêm rỉa xác.
Cali, 6/2010
No comments:
Post a Comment