Dạo:
Trong tim vết chém còn tươi,
Trên dòng máu đổ tiếng cười ai vang.
La Blessure
J'ai touché ma blessure,
La douleur enivrant les doigts.
Quel chagrin, de sa cave obscure,
Me fait soudain penser à toi!
J'ai ouvert ma blessure,
Ton visage est là, souriant,
Et ta parole, amère et dure,
Résonne dans mon coeur saignant.
Comment ai-je su qu'ici-bas
L'amour me vaudrait tant de peine,
Et que, bien encor dans mes bras,
Tu m'étais déjà si lointaine?
Ne te souviens-tu point, ma belle,
Des voeux faits sous le vieux clocher,
Ou du feu dont les étincelles
Allumaient nos premiers baisers?
Soleil de jadis, brule et brille,
Mais ne réveille pas les morts.
Laisse-moi donc, dans ma coquille,
Pleurer et lamenter mon sort.
J'ai fermé ma blessure,
Ta voix subitement se tait.
Seul, mon coeur cassé me murmure:
Ce mal ne s'en ira jamais!
J'ai couvert ma blessure
De la poussière du temps.
Bonne nuit, ma chère torture,
Et adieu, mémoire d'antan.
Vết Thương
Nhè nhẹ vuốt lên vết thương ngày cũ,
Cơn đau nào làm chết rũ đầu tay.
Nỗi muộn phiền từ cuối nẻo mây bay,
Chợt theo bước em về lay giấc ngủ.
Run run mở toang vết thương ngày cũ,
Mắt em xưa vẫn còn đó, cợt cười,
Trên môi em, chuỗi ác độc thành lời,
Miên man trút xuống hồn tôi rướm máu.
Tôi khờ khạo nên làm sao hiểu thấu,
Tình yêu nào chẳng ẩn giấu thương đau,
Và những khi má tựa má kề nhau,
Là những lúc đã ngàn sâu cách trở.
Yêu dấu hỡi, chắc em không còn nhớ,
Câu thề nguyền một thuở dưới lầu chuông.
Quên sao em, những đốm lửa u buồn,
Đã sưởi ấm nụ hôn đầu vụng dại.
Mặt trời đó, hãy vì ai chiếu mãi,
Nhưng xin đừng làm sống lại hồn ma.
Hãy mặc tôi trong góc tối ngày qua,
Gạt nước mắt, xót xa câu tình phụ.
Khe khẽ khép lại vết thương ngày cũ,
Tiếng em cười theo giông tố chợt ngưng.
Con tim trần ngơ ngác, lệ rưng rưng,
Cơn đau vẫn không ngừng như thác lũ.
Tay vội vã chôn vết thương ngày cũ,
Bụi thời gian đùn nấm mộ lãng quên.
Nỗi đọa đày êm ái, hãy ngủ yên!
Xin vĩnh biệt mảnh trời đêm thương nhớ.
Cali 11/2005
No comments:
Post a Comment